Bài làm
Có một loài hoa mang biểu tượng đặc trưng và rất riêng cho mùa thu Hà Nội và chắc chắn trong chúng ta sẽ không bao giờ quên được mùi hương đặc trưng đó nếu một lần ngửi qua. Vâng đó chính là hoa sữa.
Hoa sữa nồng nàn, ngan ngát hương mỗi buổi sáng mai trên các con phố, trong cái se lạnh, mùi hương nhẹ dần vào ban ngày và càng sực nức hơn vào ban đêm. Nhớ có những buổi trưa hè tụi trẻ con rì rầm nô đùa dưới hàng cây hoa sữa. Cây không cao lắm nhưng cũng đủ rộng bởi tán lá cây xanh rì, được nối dài bởi các cành cây mảnh mai, với những chùm lá thuôn dài như những bàn tay xinh xắn che nắng oi bức và những cơn mưa bất chợt, khiến bọn trẻ không sợ bị ướt người. Tiếng ve sầu râm ran ngụy trang dưới mặt sau của lá màu bạc rất khó phát hiện ra. Bọn trẻ còn nghịch ngợm chọc vào thân cây thô ráp xù xì thì thấy có lớp nhựa màu trắng sữa chảy ra. Chúng đùa nhau bảo máu của cây đấy rồi lấy cái que nhỏ khua khua vào lá để dụ ve bay ra. Mà hình như cây hoa sữa không thay lá như các loài cây khác vì em thấy nó có rất ít lá vàng. Lúc nào cũng mãi một màu xanh đậm ấy. Ấn tượng nhất vẫn là vào dịp cuối thu đầu đông, từ chùm lá ấy lại bung nở một cụm hoa với những bông nhỏ xíu màu trắng sữa cả khu phố như được xịt nước hoa. Dù có đi qua xa vài trăm mét vẫn còn vương mùi nơi cánh mũi. Mỗi một thời điểm trong ngày lại có một mùi thơm thoang thoảng khác nhau. Từ nồng nàn đến nhẹ nhàng dịu dàng y như nàng thu vậy, cảm xúc dâng trào có thể thờ ơ chả thế mà dù ở thời nào, chiến tranh hay thời bình mùi hương của loài hoa này luôn được nhắc đến trong thơ ca và gợi nhớ cho những người con xa quê.
Không phải ngẫu nhiên mà mấy tháng trước loài hoa bình dị ấy lại được trồng chở từ Hà Nội về vùng lân cận để trồng nhằm mục đích cải thiện môi trường sống cho bà con ở gần bãi rác Nam Sơn. Bởi nó không những có giá trị về tinh thần mà nó còn mang một hình ảnh sứ giả về môi trường sống cho con người.
Hoa sữa đã làm cho em thêm yêu mùa thu, yêu Hà Nội, yêu đất nước. Cho dù mai nay em có đi đâu xa thì khi em nhớ lại loài hoa này em lại nhớ về Hà Nội.
Học sinh
Nguyễn Hoàng